Nếu như bây giờ là tháng 4, tháng 5 năm 2020 thì nhất định bức ảnh trên sẽ có một đống khẩu trang. Còn giờ đã là tháng 8, ở Việt Nam chưa có ai chết vì vi-rút SARS-CoV-2 nhưng số người thất nghiệp vì COVID-19 thì chưa đếm xuể. Anh thì tuy ít việc nhưng vẫn đi làm đều đều.
Vì năm nay đã già và công việc có sự thay đổi nên điểm khác biệt dễ nhận ra nhất là anh chỉ mang một thân máy chứ không phải hai cái như những năm trước.
Tuy phải chuyển Macbook từ 15″ sang 16″ nhưng cái ba lô cũ vẫn vừa nên cũng chẳng chụp lại nó làm gì nữa. Nhưng sự thay đổi này sinh ra một mớ dây USB chuẩn C và cả cái bộ chuyển đổi không có thì thiếu, mà có thì thừa. Thật may là tất cả vẫn vừa với cái túi đựng phụ kiện.
Đây, xem lại một lần nữa cho rõ:
Danh sách tương đối cụ thể, theo thứ tự từ trái sang phải, từ trên xuống dưới:
- Túi đựng phụ kiện với một mớ dây USB chuẩn C, bộ chuyển đổi từ đầu C sang 7-8 cổng, đầu đọc thẻ SD cho điện thoại;
- Sạc dự phòng 27.000mAh (sạc cho máy tính nhanh như sạc thường, mang được lên máy bay);
- Kính râm;
- Tai nghe;
- Cốc thu gọn được;
- Bảng vẽ điện tử;
- Bút cho bảng vẽ và bút viết thông thường;
- Pin dự phòng cho máy ảnh;
- Máy tính;
- Máy ảnh và ống kính 24-70;
- Ống kính 70-200.
Nếu cân cùng ba lô thì tổng khối lượng là gần 10kg.
Anh mang hẳn hai cái bút viết nhưng không có sổ sách, giấy tờ gì hết.
Ngoài ra còn những thứ không thể thiếu là ví, điện thoại và khẩu trang cũng như thứ có thể thiếu là hộp cơm trưa.
Từng đấy đồ đủ cho anh làm việc hàng ngày tại Paratime Studio. Hoặc nếu muốn thay đổi không khí thì có thể ngồi cả buổi để sửa ảnh tại một quán cà phê nào đấy.
Nếu đi chụp sự kiện mà không cần dùng tới máy tính thì anh không dùng ba lô. Thay vào đó sẽ một chiếc túi khoác vai với một hoặc hai thân máy, hai ống kính, thêm chiếc đèn flash và pin dự phòng. Những thứ còn lại cơ bản là không cần thiết.
Còn nếu đi chụp ảnh dài ngày hoặc chụp ảnh doanh nghiệp thì đó lại là một câu chuyện khác.