(…)
Từ đấy người ta thường thấy Trần Văn Lựợm lang thang với ba lô Shape Shifter trên lưng, hay vai hai cái máy ảnh một dài một ngắn. Hôm thì hắn chụp anh công nhân, hôm thì chụp chị bán bánh mì, có hôm lại lẽo đẽo đi theo mấy ông đồng nát…
Có lần hắn đi cùng một ông xe ôm vào quán cắt tóc, rút máy in CP810 ra xin tí điện. Sau ít phút hắn đưa bức ảnh cỡ 1/4 tờ A4 vẫn còn âm ấm cho người đàn ông và nhận về 2 tờ 10.000đ nhăn nheo. Trừ đi tiền giấy mực, không tính hao mòn máy móc, xăng xe thì cũng lãi được 14.000đ.
“Nếu ngày nào cũng có khoảng 20 ông xe ôm in ảnh thì chắc là cũng đủ tiền cho vợ đi chợ” – Hắn nhẩm tính.