Lão Hoan già

Hơn 3 năm sau ngày ấy, có kẻ vẫn cứ nghĩ lão vẫn đang ở đâu đây mà không ai biết. Nhưng tất nhiên, đó chỉ là ảo giác. Quả thực, sự ra đi của lão khiến kẻ đó lần đầu tiên giật mình nhận ra một điều: Cái chết đến quá dễ dàng.

Hôm nay trời mưa, con mụ lớp trưởng lắm điều viết thư cho lão… Có lẽ nhiều người trong lớp đã quên mất người ngồi đầu bàn 3, dãy ngoài, cạnh cửa sổ giảng đường 21 nhà G. Không sao! Có lẽ như thế sẽ tốt hơn…


Chuyên mục:

2 bình luận

  1. Ảnh đại diện Hoa hậu
    Hoa hậu

    Mọi người nhăc đến anh Hoan làm mình thấy buồn quá. có nhiều điều muốn nói với mọi người mà không biết phải nói làm sao. Thấy nhớ tiếc những ngày đã qua quá. Giờ mói thật sự thấy gánh nặng của năm tháng. Không biết đến bao giờ lớp chúng mình mới được gặp nhau nhỉ. Không biết tết này có gặp nhau được không. Mong rằng tất cả mọi người trong lớp minh đều được bình an và hạnh phúc.

  2. Ảnh đại diện Red&black
    Red&black

    Quên làm sao được, nhưng dù sao cuộc sống vẫn đang tiếp diễn, thời gian vẫn đang trôi. Chẳng phải cứ nói ra mới biết là mình vẫn nhớ. 🙂

Bình luận

Website này sử dụng Akismet để hạn chế spam. Tìm hiểu bình luận của bạn được duyệt như thế nào.